Tràn ngập trên mạng hình ảnh Đinh La Thăng tay bị còng. Gã không khỏi trạnh lòng. Mới đó. Giờ đó. Gã không thể phủ nhận chính mình đã có cảm tình và hy vọng về Thăng khi Thăng bằng lời nói có tư tưởng cởi mở, tiến bộ và hành động vì dân trên cương vị bí thư Sài Gòn.
Gã theo dõi Thăng. Quan sát Thăng từng cử chỉ khi gặp Thăng tại đám giỗ Võ Văn Kiệt. Gã thú thật rằng lòng gã trùng xuống không ít khi tại đám giỗ đó Thăng đã phủ nhận lời mình nói về giáo dục phải tự chủ khi bị cựu bộ trưởng GD Trần Hồng Quân gay gắt phê phán bởi cho rằng GD phải có định hướng. Gã nhớ như in Thăng hơi đỏ mặt và lúng túng trước phản ứng của Trần Hồng Quân.
Sao vậy?
Câu hỏi được đặt ra về thực chất tư tưởng của Thăng và bản lĩnh chính khách của Thăng nếu theo kịch bản của một nhóm thế lực nào đó đang dựng hình ảnh Thăng lên thật tiến bộ, gần dân, vì dân để chuẩn bị dành chức vua.
Gã có lúc đã nghĩ tới kịch bản này và không khỏi có chút hy vọng vì dù sao một con người như Thăng có chất giang hồ và ít bị chi phối bởi những giáo điều tệ hại,lạc hậu có thể nổi máu anh hùng cải cách đất nước dù chỉ đạt mục đích ghi danh sử sách.
Bây giờ thì Thăng đang đứng trước phiên toà với tội danh làm tổn hại nền kinh tế đất nước. Tội này đâu chỉ mình Thăng. Tội này nói cho cùng là bởi một thể chế chuyên quyền người dân không được quyền giám sát.
Nhưng Thăng vẫn xứng đáng phải chịu tội. Vậy ai là tác giả của kịch bản làm lại hình ảnh Thăng và dựng Thăng lên? Còn ai vào đó nữa. Và vì sao ai đó nữa lại muốn dựng Thăng lên?
Thăng lên. Như Pu chin của nước Nga lên, ngài Ensin sẽ thoát...tội.
Kết thúc một vở kịch bi thì thường mở màn cho một vở kịch hài. Cứ thế luẩn quẩn cho đến khi và chỉ cho đến khi người dân của nước gã không chỉ là những kẻ bị lùa vào rạp làm khán giả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét